Khi tiết trời bắt đầu chớm sang hè, tiếng ve cất lên rộn ràng như bản nhạc giao hưởng, chùm phượng vĩ rực rỡ sắc đỏ cũng là lúc mùa hoa sấu khoe sắc đua hương để chuẩn bị cho một mùa quả mới.
Hoa sấu kết thành từng chùm, có màu trắng vàng, nhỏ li ti hình chiếc chuông ẩn mình trong những đám lá. Không giống với hương hoa bưởi, hoa hồng, hoa sấu có hương thơm dịu nhẹ, thoang thoảng, vừa như có lại vừa như không, thứ hương hoa mộc mạc, giản dị mà quyến rũ đến lạ kỳ. Ngày còn nhỏ, đám trẻ trong xóm thường trốn ngủ trưa sang nhà tôi nô đùa, chơi những trò chơi dân gian dưới tán cây sấu. Mỗi khi làn gió thổi nhẹ, hoa sấu rụng thành lớp mỏng, trắng cả gốc cây. Cả bọn ngửa mặt lên trời, để mặc hoa sấu vương trên mặt, hít hà hương vị man mát từ những cánh hoa, rồi miệt mài nhặt từng đài hoa sấu nhỏ li ti rụng xuống, tỉ mỉ xâu thành chuỗi vòng dài đeo vào tay, vào cổ trông rất ngộ nghĩnh. Sau vài tuần bung hương tỏa sắc những chùm hoa sấu rụng dần, thế chỗ cho những bông hoa là quả sấu nhỏ xíu, trông rất dễ thương. Những quả sấu màu xanh ngắt hòa lẫn sắc xanh của cành lá đung đưa theo gió.
Bọn trẻ chúng tôi đi học về lại ngước nhìn lên cây sấu để tìm xem đã có sấu non chưa. Khi những chùm sấu non xuất hiện là bọn tôi mừng rỡ hò reo. Trong đám bọn trẻ chỉ có thằng Thành, cái Phương dám trèo lên cây nhanh như con sóc, đu ra các cành cây nhỏ xíu ngồi vắt vẻo hái sấu, còn mấy đứa chúng tôi ở dưới chỉ chỏ chùm này quả to, chùm kia sai quả, rồi căng vạt áo ra đỡ “bụp bụp” những quả sấu đã nằm ngọn trong vạt áo. Chỉ một lúc sau được nửa rổ nhỏ, cả bọn xúm vào chấm muối ớt chua chua, giòn giòn sao mà ngon đến thế, ăn đến lúc hai hàm răng ê buốt mới thôi. Tôi nhớ bát canh rau muống luộc dầm sấu của mẹ, nước canh có vị chua chua, thanh thanh không gắt như chanh mà đậm đà đặc trưng của sấu, chan cơm cùng cà muối mà chị em tôi đánh hết bay mấy tô cơm. Đặc biệt là món sấu ngâm đường, mẹ kỳ công cạo sạch vỏ, cạo đến đâu ngâm ngay vào nước đến đấy để sấu không bị thâm, sau khi ngâm khoảng 30 phút, mẹ vớt sấu ra để ráo nước, gọt sấu hình xoắn ốc rồi cho vào lọ thủy tinh ngâm đường cùng mấy lát gừng tươi để uống dần trong những ngày hè nắng nóng. Mỗi khi đi học về chị em tôi được thưởng thức ly nước sấu chua ngọt thanh mát, thơm mùi gừng, làm dịu cơn khát khiến bao mệt mỏi như tiêu tan hết. Đã bao năm trôi qua, mùa hoa sấu nữa lại về sắc hoa, mùi hương ấy đã làm tôi đắm say lưu luyến, nhớ nhung, nhớ một thời tuổi thơ ấm áp bên gia đình kỷ niệm với bạn bè dưới gốc sấu già, những cốc nước sấu ngâm chứa muôn vàn tình yêu thương của mẹ trong đó.